Kiều Giang

Trái Tim Mùa Thu



Phải tự ngàn xưa, em đến đây?
Duyên thiên buộc chặt mộng tình say
Câu thơ đẫm nguyệt - hồn muôn thuở
Em lẩn vào thu - lộng nét mày.


Em nhốt hồn anh mấy mùa trăng?
Tình ta sáng tựa ánh sao băng
Thơ anh đã mấy tầng run rẩy:
Em rắc thu vàng lên cỏ xanh.


Nay bóng thu về - em ở xa
Tình thu xưa - màu vẫn kiêu sa
Trăng thu huyền ảo chia hai nửa
Người hỡi, hương thu có mặn mà?


Ta thắp nguyên minh tẩy lục trần
Áo nay giũ sạch mộng phù vân
Lửa tâm vẫn sáng trên đầu bút
Nặng mấy phong trần, em biết không !

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 21 tháng 10 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Trái Tim Mùa Thu"